[transfic] Naughty Innocence [12/?]


Author:  poetry_of_doom

Translator: mrsimple_kyumin

Pairing:  Kyumin

Description:

Kyuhyun cảm thấy rất bất mãn.

Thực ra có lẽ nói bất mãn thì không đúng lắm. Lúc này đây, cậu đang phải chịu áp lực rất lớn. Cậu phải kiềm chế bản thân một cách thập phần khó khăn. Sungin đang chọc cậu. Tất cả những hành động anh làm đều khiến Kyuhyun bối rối và khó kiểm soát chính mình.

Kyuhyun không thể đổ lỗi cho anh bởi Sungmin rất ngây thơ. Anh ấy không cố ý làm gì cả. Anh ấy còn không biết tình cảm Kyuhyun dành cho mình thì làm sao phải cố tình làm vậy? Anh ấy là một anh chàng ngây ngô dễ thương…

Sungmin ở một khía cạnh khác vô cùng thú vị…

ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ

Un-beta-ed

null_1.jpg

 

 Đổ lỗi cho– Khoan! Hôm nay là ‘Đổ lỗi–ngày của Kyuhyun’?

Tôi lướt chuột xem vài thứ trên laptop trong khi thoải mái nằm trên giường. Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên. Tôi thở dài vì biết rằng đó sẽ không phải Sungmin. Anh làm sao gõ cửa khi mà anh đang tắm được chứ. Tôi đã rất muốn được vào chung với anh nhưng tôi biết nếu thế thì chúng tôi sẽ không thể tắm một cách tử tế được. Thêm nữa, các thành viên khác sẽ giết chúng tôi nếu để chuyện đó xảy ra lần nữa. Có lẽ tôi nên đi thuê một phòng khách sạn khi chúng tôi có ngày nghỉ. Nếu không rất có thể tôi sẽ bị khai trừ khỏi nhóm– Oh mà hình như có ai đó đang gõ cửa đúng không nhỉ?

‘Vâng?’ Tôi cất tiếng và Ryeowook tiến vào phòng. Cậu ta lặng lẽ đóng cửa đằng sau rồi nhìn thẳng vào mặt tôi. Trông cậu ta không giống bình thường cho lắm.  

‘Mọi thứ vẫn ổn chứ?’ Tôi hỏi còn cậu ta thì phồng má, lườm tôi. Tôi có thể nói gì đây? Hiệu quả của nó thật giống như khi chú nai Bambi đang cố gắng lườm bạn vậy.

 

Tôi thở dài rồi đóng laptop lại, đứng dậy khỏi giường.

‘Sao nào? Nếu muốn nói chuyện với Sungmin–’

‘KHÔNG! Ý a–anh là… anh cũng sẽ nói chuyện với anh ấy, n–nhưng trước hết thì anh phải nói chuyện với EM!’ Cậu ta nghiêm túc nói và tôi khẽ gật đầu. Để tôi đoán xem sao. Cậu ta muốn nói cho tôi biết phương pháp làm khô áo của Kyumin là ý tưởng tuyệt vời thế nào chăng? Yeah, chắc chắn rồi. (T/N: tự sướng hạng nặng =D)

‘Sungmin nói cho em rồi phải không?’ Ryeowook đột ngột nói. Được rồi, tôi nên giả ngu giả ngơ hay nên thừa nhận đây?

‘Nói gì cơ?’ Tôi ngây thơ hỏi lại khiến cậu ta lại bắt đầu lườm chằm chằm. Thở dài.

‘Đúng vậy. Anh ấy không cố ý, đó chỉ là nhỡ lời… Em đang rất thành thật. Anh chẳng khôn khéo gì cả.’ Tôi nói rồi giơ tay lên phòng thủ.

Có lẽ những người khác không biết nhưng cậu ta thật ra chẳng tinh tế tí nào. Ngay cả Heechul lúc trước cũng đã nói anh ta ngửi thấy mùi Yewook.

Ryeowook chuyển tầm mắt đi đâu đó. Cậu ta kinh ngạc mở to mắt, há hốc cả miệng một lúc lâu mà không biết phải nói gì.

‘G–Gì? Ý em là gì?’ Cậu ta hỏi còn tôi thì đảo mắt nhìn cậu ta. Thực sự muốn biết hử?

‘Anh lúc nào cũng đỏ mặt khi ở quanh anh ta còn anh ta lúc nào cũng mất tập trung, thậm chí còn có chút vụng về khi ở gần anh.’ Tôi nói một cách lưu loát rõ ràng.

Cậu ta chớp chớp mắt rồi hỏi lại, ‘Em đang nói gì thế?’

Tôi nhếch môi cười trước sự bối rối của cậu ta.Thật ngạc nhiên là cậu ta không nhận ra những thay đổi trong hành động của Yesung mỗi khi ở gần cậu ta. Yesung cũng đã rất cố gắng để che đậy điều này nhưng dù gì thì tôi cũng đã nhận ra rồi.

‘Cả hai người đều thích nhau nên em chỉ cố gắng giúp thôi.’ Tôi nói như một sự thật hiển nhiên. Mặt Ryeowook lại bắt đầu biến đổi lần nữa.

‘Em gọi đây là giúp đỡ? Ý gì vậy hả?!’ Cậu ta đứng khoanh tay trước ngực nhìn tôi. Là thái độ của tôi, Heechul hay Sungmin đã lây nhiễm cho cậu ta vậy?

‘Vậy anh đã không dùng phương pháp làm khô a–’ Tôi hỏi còn hàm cậu ta đã muốn rớt xuống đất.

‘Không!’ Cậu ta gần như hét lên và tôi có thể thấy cậu ta đang xấu hổ. Cậu ta đỏ mặt rồi khẽ lẩm bẩm.

Tôi tiến lại gần cậu ta rồi đột ngột vươn tay vò đầu cậu ta. Cậu ta luôn ngọt ngào và ngây thơ – không hẳn như thế – nhưng cậu ta đã bắt đầu can đảm hơn. Chuyện này sẽ trở nên thú vị đây. Một kẻ ngốc và một eternal maknae, người đang bắt đầu trở nên táo bạo hơn.

‘Yêu đương vụng trộm a~’ Cậu ta bắt đầu lườm tôi chằm chằm một lần nữa.

‘Thôi mấy trò trêu chọc của em lại và đừng làm thế lần nữa.’ Cậu ta bĩu môi rồi nói. Đây là một trong những thời khắc hiếm hoi mà tôi nghĩ cậu ta trông trưởng thành hơn.

‘Em chỉ muốn giúp anh thôi mà.’ Tôi nói rồi nhún vai. Sungmin được phép giúp cậu ta còn tới khi tôi thử thì lại bị coi là kẻ xấu ư?

‘Em chẳng giúp được gì đâu! Và nếu em không ngừng mọi thứ lại thì anh sẽ… anh sẽ nói với Sungmin là em đã giở thủ đoạn hèn hạ.’ Cậu ta nói rồi lè lưỡi với tôi.

‘Wow… sợ quá đi!’ Tôi nói với vẻ kinh ngạc nhưng cuối cùng vẫn không giấu nổi tiếng cười phát ra.

‘Anh ấy sẽ nói gì nếu anh phàn nàn là em thật hèn hạ? Hơn nữa là anh rất thất vọng vì anh ấy(T/N: thất vọng ở đây chỉ chuyện bạn Min đã làm lộ truyện yêu thầm Yesung cho Kyuhyun biết)… Em sẽ phải chịu trách nhiệm vì việc anh thất vọng với Sungmin và anh ấy sẽ không thích điều đó phải không? Anh ấy chắc chắn sẽ không đối xử tốtngọt ngào với em nữa…’ Cậu ta nói một cách chầm chậm và tôi hoàn toàn có thể hiểu được những gì cậu ta nói hay đang cố làm. 

 

Nụ cười toả sáng của cậu ta không thể gọi là dễ thương. Những gì cậu ta nói lại càng khiến nó trở nên tàn khốc. Bạn có nghĩ thế không? Lần sau nếu còn muốn trêu Ryeowook và Yesung thì có lẽ tôi nên kiềm chế lại hoặc phải khôn khéo hơn nữa! 

Môi tôi dần giãn ra và tiếng khúc khích vang lên.

‘Thật ấn tượng. Anh đang đe doạ em? Wow, Sungmin đã làm gì với anh vậy hả?’ Tôi hỏi khiến cậu ta mở to mắt, đưa tay bịt miệng.

‘A–Anh không có đe doạ… Anh chỉ muốn chắc chắn em ngừng giở trò thôi!’ Cậu ta nhăn mặt rồi nhanh chóng rời đi. Có lẽ sau khi ngẫm kĩ lại thì cậu ta cũng thấy những lời vừa rồi giống thư đe doạ chăng?

Ngay khi Ryeowook rời khỏi phòng thì ngay lập tức Yesung tiến vào trong phòng. Tuyệt thật. Anh ta nhìn lại phía Ryeowook, người đang đi về phía hành lang, rồi quay sang nhìn tôi.  

‘Wookie muốn gì?’ Anh ta bối rối hỏi.

Wookie chỉ muốn nói chuyện với Sungmin. Nhưng anh ấy – như anh thấy đấy – không có ở đây.’ Tôi nói dối rồi cố tình nhấn mạnh vào nickname của Ryeowook.

‘Oh, được rồi.’ Anh ta gật đầu rồi bỗng nhiên lại trở nên nghiêm túc.

‘Em có thể giải thích, tại sao em phải làm chuyện đó với Sungmin trong phòng vệ sinh và tại sao hai người cứ phải ồn ào như thế khi về kí túc xá?’ Anh ta nhìn tôi, tò mò hỏi. Nghe giọng anh ta thì có vẻ không phải là đang nguyền rủa mà có chút… thất bại?

‘Về chuyên môn, Sungmin rất lớn tiếng, và em không thể giúp n–  ’ (T/n: đại khái anh ý là ca sĩ nên giọng khoẻ) Tôi nói nửa chừng thì anh ta xua tay bảo tôi ngừng lại.

‘Yah! Anh không… Đó không phải thứ mà thực sự anh muốn biết. Anh chỉ muốn em ngừng việc này lại thôi!’ Anh ta nói nghiêm túc rồi nhìn chằm chằm vào tôi.

‘Lý do?’ Tôi bất ngờ hỏi, tảng lờ cái nhìn càng ngày càng dữ dội cả anh ta.

‘Nó thật phiền toái và khó chịu! Tôi qua, khi hai người làm điều đó, anh đang đọc sách và… Chúa ơi… Giá mà hai người chỉ làm phiền anh thì không sao… nhưng hai người nên nhìn vẻ mặt của Ryeowook lúc đó. Hai người đang làm hư em ấy! Đừng khiến mọi người trong kí túc xá thêm khó chịu nữa!’ Nghe anh ta nói, tôi lại muốn nhếch môi cười. Nói rõ hơn được không? Anh ta đang cố để chắc chắn rằng chúng tôi không làm hư Wookie của anh ta nhưng có điều anh ta không hề biết đó là cái người tên Wookie đó đang lên kế hoạch để quyến rũ anh ta – với sự trợ giúp nho nhỏ từ Sungmin. Chúa ơi, giá mà anh ta biết được.

‘Ryeowook không thấy thoải mái?’ Tôi tỏ ra ngạc nhiên hỏi.

‘Đúng vậy.’

‘Ồ, nghe thì có vẻ chỉ có một mình anh ấy không thoải mái còn anh thì không sao. Vậy thì em không hiểu tại sao a–’ Tôi vừa cười vừa nói. Anh ta nhanh chóng mở tròn mắt rồi ngắt lời tôi.

‘KHÔNG, ý anh không phải vậy. Tất cả bọn anh… Anh… Anh không biết phải nói thế nói. Tóm lại là đừng làm thế nữa… Hai người đến với nhau, anh không thấy làm sao cả. Anh thậm chí còn thấy mừng khi hai đứa tìm được nhau nhưng bọn anh không muốn nghe thấy những âm thanh… khi hai đứa ở trên giường, trong nhà tắm, nhà vệ sinh hay… bất cứ đâu hai đứa ở với nhau.’ Anh ta khẩn trương nói rồi dừng lại thở.

Tôi thích thú gật đầu với anh ta.

‘Cảm ơn!’ Anh ta vội vàng nói rồi cũng vội vàng đi.

Làm ơn, ai đó có thể cho tôi ít bỏng ngô không? (T/N: bỏng ngô này là để vừa ăn vừa xem phim tình củm của đôi trẻ Yewook =])

______________________________

Tôi đang ở trên ghế – với Sungmin trong lòng – thì Heechul ngồi phịch xuống bên cạnh. Tôi có thể thấy anh ta đã trợn mắt lên khi Sungmin rúc lại gần người tôi và siết chặt vòng tay qua cổ.

‘Anh ghen à? Có muốn lại đây cùng âu yếm không?’ Sungmin khẽ đánh tôi một cái còn Heechul thì bắt đầu chê bai đủ kiểu. Anh ta quay đầu về phía ti vi, nhướn mày rồi bảo tôi câm miệng lại.

‘Chỉ đùa thôi. Nhưng có lẽ anh nên đi và yêu cầu Siwon cùng vuốt ve âu yếm với mình. Ý em là anh sẽ không còn cô đơn, anh ấy cũng sẽ không phải ở một mình. Như thế Eunhae cũng có thể sống hạnh phúc từ gi–’ Tôi phấn khích nói rồi bị Heechul đập cho một cái.

‘CHO KYUHYUN! Nếu chú mày mà còn không chịu thôi đi thì anh đây sẽ vặt đầu chú mày đấy.’ Anh ta nghiến răng nói.

 

Tôi khúc khúc cười nhưng lại bị Sungmin lườm. Anh nắm lấy cổ tay tôi rồi vội vã kéo tôi về phòng.

Sau khi đóng cửa, anh ôm chặt lấy tôi rồi dựa đầu vào ngực tôi.

‘Em không nên không biết xấu hổ như thế.’ Anh nghiêm túc nói rồi bắt đầu lấy ngón tay vẽ vòng trên ngực tôi. Dễ thương quá đi! Nhưng vấn đề của Heechul là gì? Chúng ta đâu có làm gì đâu!

‘Em không phải không biết xấu hổ. Chỉ là… Nói cho em biết đi, có phải em đã bỏ lỡ tờ giấy nhớ ghi hôm nay là ‘Đỗ lỗi-ngày của Kyuhyun’?’ Tôi hỏi khiến anh bối rối quay lên nhìn.

‘Đầu tiên là Ryeowook, sau đó là Yesung và một phút trước là Heechul…’ Tôi đột ngột nói tiếp. Anh buông tôi ra rồi nhìn xung quanh. Tôi biết có ý tưởng nào đó đã sáng lên trong đầu anh. Anh mỉm cười với tôi rồi chỉ vào chiếc giường của anh.

‘Nằm xuống!’ Tôi nhíu mày lại nhưng vẫn làm theo những gì anh nói. Khi lưng tôi đã áp xuống giường, anh vội vàng trườn lên khiến tôi không khỏi tò mò.

Anh cúi đầu xuống rồi khẽ cười.

‘Nằm úp xuống, ngốc ạ.’ Anh ngọt ngào nói và tôi lật người xuống.

Đột nhiên tôi thấy có một thứ gì đó đè nặng lên người mình. Tất nhiên đó là vì anh đang ngồi trên người tôi. Bàn tay anh khẽ đặt lên vai tôi rồi xoa bóp. Anh tăng lực xoa bóp khiến tôi không khỏi thắc mắc, một người dễ thương như con thú nhồi bông sao lại có sức mạnh đến thế. Đúng là thú nhồi bông láu cá.

Tôi nắm lấy chiếc gối rồi ngả đầu vào nằm. Nhắm mắt lại, tôi bắt đầu tận hưởng sự động chạm của anh.

‘Hmm… Có lẽ em nên thôi không làm ác quỷ nữa đi. Như thế sẽ không còn ai có thể đổ lỗi cho em.’ Anh dịu dàng thầm thì với tôi rồi lướt tay xuống giữa lưng tôi.

‘Hm–Hmm..’ Tôi lẩm bẩm phản ứng lại, thích thú với sự xoa bóp của anh. Anh khúc khích cười rồi lại ấn mạnh hơn. Tôi không kiềm chế được bắt đầu rên rỉ.

Giờ tôi chẳng quan tâm gì, sự động chạm của Minnie thật là tuyệt vời. Đó không phải lỗi của tôi.

‘Làm thế ở trong phòng nhưng vẫn to tiếng thì chẳng giảm bớt phiền toái đâu.’ Tôi trợn mắt khi nghe thấy tiếng Heechul ở hành lang và lập tức trở nên căng thẳng. Có lẽ tôi nên ném anh ta tới… tốt nhất là chỗ nào mà có Hankyung.

Minnie vẫn không ngừng mát xa để tôi bình tĩnh lại và anh đã thành công. Tôi lại tiếp tục rên rỉ không kiểm soát.

Tôi có chút bối rối khi đột nhiên nghe thấy tiếng anh rên rỉ. Anh thuận theo những tiếng ồn của tôi mà kêu lên. Tôi quay đầu lại và bắt gặp nụ cười của anh. Anh cũng thoáng đỏ mặt khi nhìn tôi. Oh, em biết anh đang làm gì. Nhưng làm Heechul khó chịu thực sự là kế hoạch tốt?

‘Dừng lại đi!’ Heechul hét lên rồi đập cửa.

Cả hai chúng tôi đều cố kiềm chế tiếng cười rồi giả như đang thực sự làm điều đó.

‘Oh Chúa ơi…’ Sungmin lớn tiếng rên lên.

’Đừng có lôi Chúa vào chuyện này!’ Tôi nghe thấy tiếng Siwon và lúc này thì không thể nhịn cười hơn được nữa.

‘Chúng nó đang làm chuyện đó mà chú chỉ quan tâm tới Chúa thôi hử?’ Heechul hét lên với Siwon. Có vẻ Heechul đã tìm được ai đó để giận cá chém thớt rồi. Cảm ơn anh, Siwon. Cảm ơn vì đã xả thân cứu thế…

‘Anh thật xấu xa!’ Tôi nói với Sungmin rồi lật người lại. Lúc này Sungmin vẫn ở trên người tôi.

Anh cố tỏ ra thật ngây thơ và thật dễ thương nhưng tôi chỉ lắc đầu rồi kéo anh lại hôn. Anh hé miệng và tôi đưa lưỡi vào càn quét bên trong. Anh vòng tay ôm lấy cổ tôi và kéo tôi lại gần thêm chút nữa.

Sau khi tách ra khỏi nụ hôn, anh vội với lấy điện thoại khiến tôi không khỏi nhướn mày.

‘Chúng ta nên giúp Heechul bình tĩnh lại và anh đã có một ý tưởng rất tốt – KHÔNG! – là ý tưởng hiệu quả nhất!’

______________________________________________

end chap 12

 

Preview chap 13:

‘Em chỉ muốn nhắc anh nhớ: Anh là của em.’ 

‘Em không việc gì phải ghen.’ 

‘Em không ghen.’ 

‘Em không cần phải nhắc anh– hay ghen tuông.’

‘Em đã nói là em không ghen mà lại. Người đó là Yesung.’

Comment~